Đạo Thân New York tổ văn thư liễu nguyện. Thầy Tế Công đỡ đạn pháo giùm con trai cô ấy.
Đạo vụ của đạo trường Sùng Đức ( NEW YORK CHONG DE TEMPLE ) tại khu vực New York của Mỹ đã phát triển khá mạnh mẽ, với dân tộc nòng cốt chủ yếu là người Phúc Châu. Thậm chí trong các buổi Pháp hội tại New York, rất nhiều lớp viên đến từ Phúc Châu xa xôi. Họ đã đặc biệt đáp máy bay bay gần 20 giờ từ Phúc Châu đến bờ biển phía Đông của Mỹ để tham gia pháp hội tại Sùng Đức Phật Viện khu vực New York. Tại sao những vị đạo thân ấy lại phát tâm như vậy?
Xem thêm »
1. Giới thiệu về vị trưởng lão Hồi giáo
Ông trưởng lão hồi giáo ấy sinh ra tại Indonesia, và khi ấy đã ngoài 80 tuổi và sống gần một Phật đường Tiên Thiên. Ông ấy rất thân thiết với đàn chủ. Bản thân ông ấy có thần thông, có thể nhìn thấy thần linh.
Xem thêm »
Báu vật trong lòng của thầy…
( Lời từ bi của thầy Tế Công Hoạt Phật )
Mỗi người đệ tử, đều là một bảo vật trong lòng của thầy.
Thầy không mong muốn, có bất kỳ một đệ tử nào bị mê lạc,
Thầy không muốn, ai trong số các con bỏ đi mất.
Thầy càng hy vọng rằng, mỗi đệ tử đều có thể sớm ngày liễu nguyện !
Xem thêm »
Lúc mới học tu, ta nhìn vào hình tướng trang nghiêm tốt đẹp của người rồi sanh tâm kính ngưỡng mến mộ, nào đâu để tâm thấy cái bóng đen dưới đất của người.
Xem thêm »
Vì sao có những người cầu đạo xong rồi lại gặp rất nhiều may mắn và cải biến vận mệnh theo hướng ngày càng tốt lên ?
Lại vì sao mà có những người cầu đạo xong rồi lại gặp tai ương kiếp nạn ?
Sở dĩ như vậy là do bởi mỗi người mỗi nhân duyên khác biệt, chung quy cũng đều từ phước báo và nghiệp chướng lũy kiếp tích lũy mà ra.
Xem thêm »
Phụ thân của Phó giảng sư Tú Anh, hưởng thọ 103 tuổi, là vị Đàn chủ lão bồ tát vào lúc 12 giờ trưa ngày 4/11/2003 dương lịch sau khi đã nói chuyện, dặn dò con cái trong gia đình xong, cụ đã được thầy Tế Công Hoạt Phật tiếp dẫn, liễu duyên trở về cố hương Vô Cực, về cội đạo gặp Mẫu tánh linh. Khuôn mặt cụ đôn hậu, ra đi để lại ấn chứng thân xác mềm như bông. Gia đình nhà họ Phó đều là những người trung hiếu chăm lo việc nhà. Cả nhà đều đã cầu đạo.
Xem thêm »
Đã từng có pháp hội nọ, sau khi thầy Tế Công đến Phật đường, có vị Điểm Truyền Sư khấu cầu xin Thầy rằng : “ Tam Tài đều là những người xả thân bàn đạo, sau khi các vị Tiên Phật khác thoái khiếu rồi, họ đều có thể nhanh chóng phục hồi lại sức, thế nhưng chỉ có khiếu thủ mà thầy mượn thì tối thiểu phải nghỉ dưỡng một ngày trời mới có thể phục hồi lại sức, đệ tử con đây cầu xin Thầy từ bi chớ có để cho Khiếu Thủ chịu nỗi khổ lớn như vậy nữa. ”
Xem thêm »
Tu đạo thay đổi vận mệnh
Cô quả phụ ba mươi tuổi
Có một vị Đàn Chủ khôn đạo vốn dĩ tu đạo rất thành tâm, độ người, thanh khẩu trường chay, thiết lập phật đường …, dốc hết toàn sức đối với các Phật sự của đạo trường.
Xem thêm »
149. Phải vô cùng cẩn thận với các ý niệm, chớ có ngồi đấy mà nghĩ trời nghĩ đất, vân du bổn bể, du lịch vòng quanh thế giới, như thế rất dễ dàng dính tà đấy. Con dính tà rồi chẳng thể là chính mình, thân thể của bản thân bèn chẳng thể tự mình nắm bắt kiểm soát, làm luỵ người luỵ mình.
Hãy tịnh xuống, trong tâm mặc niệm ngũ tự chân ngôn hoặc niệm một câu phật hiệu cũng được; mỗi ngày niệm những cái này vài lần cũng sẽ khai mở trí tuệ.
Xem thêm »
100. Trong tâm phải thường thường niệm mấy câu này : “ những việc mà có lỗi với trời thì dù là một việc chúng ta cũng đều chớ có làm; những lời nói có lỗi với người khác thì chúng ta một câu cũng chẳng nói ”. Như thế thì trên có thể cảm trời, dưới có thể cảm người, tự nhiên chẳng chuốc lấy ma khảo. Đạo lí rất đơn giản, tu đạo chính là một cái tâm bình thường, hành cái đạo trung dung, giữ lấy lương tâm chính là đạo.
Xem thêm »
Tông Chỉ Thiên
( Lời của Thầy )
Thầy đây muốn các con đi trên con đường Thánh, chớ chẳng phải là tham những phàm phước, thầy muốn các con tu thiên tước, chớ không phải là cầu phước báo của kiếp sau.
Xem thêm »
Thông đến một con đường thanh tịnh
( Lời của Thầy )
Làm người phải giỏi tâm “ quên ” , con nếu như có thể quên thì có thể đắc được cái tâm thanh tịnh. Bởi vì các đồ nhi đều chẳng thể quên, thường ghi nhớ những chuyện xa xưa cũ rích trước kia, do đó mà thường chịu cái khổ của tham, sân, si, ái. Nếu như có thể tu giỏi cái tâm “ quên ”, quên đi những đau khổ phiền não, quên hết tất cả những điều chẳng vui, vậy thì các đồ nhi sẽ có thể đạt đến sự vui vẻ.
Xem thêm »
Vốn biết rõ lưới tình là cái hố, ngờ đâu lại cứ đoạ lạc rơi vào cái hố ấy, càng lún càng sâu, tình dục hễ đến thì sẽ đánh mất lí trí, mê muội mất bản thân; vốn biết rõ tình dục đã làm đoạ lạc vô số nam nữ, lại còn vẫn cứ tham vọng, nào ngờ đâu lại nói rằng : “ cần người đẹp, chẳng cần phẩm sen, muốn vào địa ngục, chẳng muốn trở về trời; thà rằng chẳng tu đạo, muốn bên nhau mãi với người yêu ”.
Xem thêm »
Một mảnh đất nhỏ nhỏ này của cõi hồng trần các con thì đã có nhiều cái nhân tâm nói chẳng hết như thế, lẽ nào đấy chẳng phải là sự khởi nguồn của tai kiếp đó sao ?
Xem thêm »
Khoa học tiến bộ rồi, giữa người với người trái lại lại có một sự ghẻ lạnh xa cách mang tính phòng ngự, hình thành nên việc không dễ gì nói những lời thật lòng. Những người thật sự nói với con những lời thật lòng mới là những người bạn chân chính thật sự, nhưng lại là những người bạn tốt nói những lời khuyên bảo thành khẩn khó nghe khó tiếp nhận, chỉnh sửa lại những lỗi lầm sai trái của mình.
Xem thêm »
Nhớ các con rời khỏi thiên đường,luân lạc nơi hồng trần,thật chẳng dễ gì tìm được các con. Dẫn Bảo Sư dẫn con đến Phật đường,lúc đó toàn thân của con đã đầy tội nghiệp và trược khí xông thiên.
Xem thêm »
Đồ nhi ơi ! đã bao lâu bao lâu rồi những năm tháng sống qua ngày một cách mù quáng; đã bao lâu bao lâu rồi những ngày qua nhanh chẳng có chút mục tiêu, đã bao lâu bao lâu thời gian rồi trong tâm chôn vùi những oán và hận.
Xem thêm »
Các đồ nhi vẫn còn có chỗ nào chưa tu viên mãn vậy ? Vẫn còn có trách nhiệm gì vẫn chưa tận hết được vậy ? Đồ nhi phải nhanh chóng nhận rõ đấy ! Chớ có lại quản việc cái đạo bàn này sau này phải chuyển biến như thế nào ? chuyển giao và tiếp nhận như thế nào ? Người nào lại ra làm sao !
Xem thêm »
Đồ nhi ơi ! Hỏa hầu con tu được như thế nào rồi ? Thân là những người Tiền Hiền, lẽ nào hỏa hầu của các con chỉ giới hạn ở mức một câu nói không thuận tai thì lửa bốc lên cao ba trượng, nóng giận bực tức rồi sao ?
Xem thêm »
Con đối với đạo chẳng có tận tâm, điểm thứ nhất bèn có lỗi với cha mẹ, trước khi có lỗi với cha mẹ, con đã có lỗi với Lão Mẫu rồi. Chẳng có Lão Mẫu cho con cái linh tánh, con có thể sống đến hiện tại sao ? Chẳng có cha mẹ của con cho con cái nhục thể này, con có thể tu đạo hay sao ? Do đó con có lỗi với Lão Mẫu, có lỗi với cha mẹ sanh thân, vậy thì con không có lỗi với bản thân hay sao ?
Xem thêm »
Khảo nghiệm không ngoài gì khác chính là Thuận Khảo, Nghịch Khảo, đúng không ? Các con thích thuận khảo hay là nghịch khảo đây ? ( nghịch khảo ) là lời thật lòng đó sao ? Lúc nghịch cảnh, tuy rằng rất không dễ chịu, thân tâm chịu đựng gấp bội những nỗi giày vò thống khổ, thế nhưng có ai nghĩ qua chưa ?
Xem thêm »
1. Phẩm cách
Các đồ nhi phải hiểu rằng cục thế hiện tại là nguy cơ, đồng thời cũng là chuyển cơ. Nếu như mỗi một người đều anh tranh tôi đoạt, anh chẳng nhường tôi, tôi chẳng nhường anh, cha chẳng ra cha, mẹ chẳng giống mẹ, con chẳng ra con, thiếu đi nền văn hóa, hiếu, đễ, từ vốn có, đấy chính là nguy cơ. Như thế nào mới là sự chuyển cơ đây ? chuyển cơ chính là mỗi một người đều phải có “ cách ”.
Xem thêm »
Mục đích của khảo nghiệm
◎Cái gì là khảo ? Trời chẳng nguyện ý khảo chúng sanh, là do chúng sanh có tội nên mới dựa vào sự khảo nghiệm để thăm dò thử xem các con có phải là thật tâm ! Nếu như khảo nghiệm chẳng thể khảo động tâm của các con, chẳng thể khiến cho các con khởi tâm động niệm, chịu sự đau khổ, vậy thì ông trời chẳng cần phát giấy thi đề thi làm gì, đấy cũng chẳng gọi là khảo nghiệm.
Xem thêm »
Đời người vốn dĩ nên có mục tiêu, có lí tưởng, có một nơi kí thác gửi gắm tinh thần. Có những sự việc quan trọng này phải đợi các con đi thực hiện, do vậy các đồ nhi tuyệt đối chớ có sợ áp lực, chớ có sợ hỗn loạn. Con người ! Có áp lực thì mới có thể sinh tồn; nếu như trên địa cầu chẳng có áp lực thì các con đã bay lên rồi, đúng không ?
Xem thêm »
Các con có chấp trước Nhân tướng, Ngã tướng không ? Các con đến Phật đường đã chấp trước rồi, cái ghế này là cái của mình ngồi, thì đã chấp trước rồi, thế nhưng vì để phải chỉnh tề theo thứ tự, đấy cũng là bất đắc dĩ. Cho nên, khi con người phải có trật tự, lại không thể quá chấp trước, thì nên làm thế nào đây ? có phải là lấy sự trung đạo trong đó ?
Xem thêm »
Đồ nhi ơi ! Các con nếu như có thể tiếp xúc cư xử qua lại với các hậu học của con một cách hoà khí, trên dưới đồng tâm đồng đức, vậy thì chính là phước khí của các con rồi, đấy cũng là phước khí của thầy, càng là phước khí của toàn bộ chúng sanh. Nếu như vẫn còn tranh chấp phân biệt Anh, Tôi, phân biệt đến rõ ràng như thế, các con hãy nghĩ xem, 3 sợi rễ của địa ngục : tham, sân, si các con làm sao mà chặt đứt đây ?
Xem thêm »
Đồ nhi hiện tại tu đạo phải bao hàm đức tánh, đức tánh là cái gì đây ? chính là “ thành ư trung, hình ư ngoại ” ( suy nghĩ bên trong và lời nói hành động bên ngoài nhất trí với nhau, một người nội tâm chân thành thì nhất định sẽ biểu hiện ra bên ngoài qua lời nói, hành động ), thật tâm muốn giúp đỡ người khác nhưng chẳng cầu sự báo đáp, âm thầm mà làm, đấy mới là đức tánh thật, công đức thật.
Xem thêm »
Các đồ nhi ơi, chúng ta nếu đã là người, mỗi người chúng ta đều có một mục tiêu, đều hy vọng rằng bình thường có thể trải qua những tháng ngày hạnh phúc mĩ mãn, cho dù con hôm nay đến cầu đạo, lạy phật, ta tin rằng điểm xuất phát của rất nhiều người đều là mang lấy một thứ tâm trạng cầu xin, cầu sự bình an, cầu sự hạnh phúc mĩ mãn, cầu gia đình hòa thuận, phải không ?
Xem thêm »
Con hãy nhìn xem chiếc gương ấy, con đi soi mình vào nó, hình người phản chiếu ở bên trong; con đi khỏi nó rồi, trong gương chẳng còn hình người nữa. Khi tâm của con có thể làm đến mức như vậy, thì chính là công phu tu đạo.
Xem thêm »
Sách viết rằng : “ làm thế nào có thể triệt để rời xa chư kiến ? lại khiến cho “ tâm lượng quảng đại giống như hư không ? ”, ngay cả đến một niệm “ hư không ” này cũng không chấp trước. Như thế mới thật sự quảng đại vô ngại, mới thật sự có thể tự chứng bồ đề. Cho nên, kệ trong Kinh Hoa Nghiêm nói rằng : “ nếu người muốn biết cảnh giới phật, nên tịnh ý ấy như hư không, rời xa vọng tưởng và chư kiến, khiến nơi tâm hướng đều vô ngại ”
Xem thêm »
Kiếp này, con nếu như đã đến rồi thì phải làm cho tốt, làm một cách xứng đáng, làm một cách thật đẹp mà trở về thì mới có thể gia công tiến quả.
Xem thêm »
“ Một chỉ của Minh Sư siêu sanh liễu tử ” có chứng cứ hay không ? Sau khi quy không thì có thể vãng sanh Tịnh Độ, có chứng cứ hay không ?
Hôm nay chúng ta phải đưa ra chứng cứ khoa học, chứng cứ gì đây ? chính là sóng não của đạo thân khác với sóng não của người thường.
Xem thêm »
Tu đạo phải hoạt bát linh lung, thông quyền đạt biến ( làm việc có thể thay đổi thích ứng với những tình huống khách quan, biết biến thông chớ không khăng khăng giữ chết những quy củ thường lệ ), cũng giống như nước tuỳ theo hình dạng vật thể mà khi vuông lúc tròn ( xử sự thuận ứng với những thay đổi của tình huống, đãi người hoà nhã chớ chẳng cố chấp ) , có thể lợi ích cho vạn vật chớ chẳng tranh chấp, bất cứ sự việc gì cũng nhẫn nại lùi nhường một bước, tự nhiên bèn biển rộng trời không, vô ưu tự tại rồi.
Xem thêm »